Hồi đó tôi có cả một tập thơ. Viết về cuộc sống, tình yêu, và mấy cái linh tinh nữa. Giờ thì lười sáng tác hẳn do công việc ngày càng bộn bề – có lẽ cuộc sống của tôi ngày càng vô vị nên không còn chất liệu để sáng tác nữa. Từ hôm nay tôi sẽ đăng dần dần các sáng tác cách nay nhiều năm về trước. Dễ lắm cũng ngót nghét gần chục năm trời rồi.

Tình Đá Cuội
Đá cuội cô đơn, không oán đâu
Dù chờ ai đó, đã chờ lâu
giPS
Tôi yêu em, tình yêu đá cuội;
Dây nợ tơ duyên tựa trăm buổi;
Gió lay đưa khẽ, lời mời gọi;
Đá cuội tình sầu nào có khóc…
Để
Tôi chờ xuân, mà xuân không tới;
Tôi chờ hạ, mà hạ chẳng qua;
Tôi chờ thu, lá buồn sợ rơi;
Tôi chờ đông, đông nỡ đi xa.
Và rồi chờ chim vang câu ca;
Cho hồn ai lay động biển cả.
Tôi xin trời thôi ngừng gọi nắng;
Cho gay gắt thêm đá cuội mòn.
Và xin quên chút tình cỏn con;
Cỏ hơi xanh, phủ bóng rợp đầu.
Vì
Đá cuội hay buồn:
Đá cuội chẳng biết xuân;
Đá cuội bơ vơ:
Đá cuội nào thấy hạ vắng;
Đá cuội trơ trơ:
Đá cuội dưới lá thu;
Đá cuội lành lạnh:
Đá cuội không băng giá giữa mùa đông.
Hay
Đá cuội một chút ngông;
Đá cuội chẳng cần yêu.
Đá cuội thích phiêu diêu;
Đá cuội muốn một mình.
Tôi không chờ cho em quên mất;
Viên đá cùn, khép nép bờ cỏ xanh;
Cho đêm dài lại phải vắng tanh;
Cho mây nước khóc than ai oán.
Tôi sẽ nói yêu em, tình trăm nỗi
Để được yêu, giấc ảo mộng muôn đời;
Để được mơ, một lần ta có đôi;
Dẫu đớn, dẫu đau, dẫu đã xa xôi.
Đá cuội buồn ai, người bạc bẽo;
Hay hận đời làm câu khóc thương thương:
Đá cuội tình sầu, tình không sầu.
Đá cuội lời yêu, lời không yêu.
Đá cuội hay chờ, chẳng thấy lâu.
Đá cuội nghẹn lời, chẳng thành câu.
Tôi vẫn yêu em dù tình đá cuội.
Vì sao tôi thấy, dẫn đường tôi:
Hướng đơn côi, ngược dòng nước;
Một lời thề ước mãi yêu em.
2012
Gió Phong Sương